Luận án Đề xuất các thuật toán điều khiển tối ưu cho bài toán tái cấu trúc hệ thống pin mặt trời
Trang 1
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Tải về để xem bản đầy đủ
Bạn đang xem 10 trang mẫu của tài liệu "Luận án Đề xuất các thuật toán điều khiển tối ưu cho bài toán tái cấu trúc hệ thống pin mặt trời", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên.
Tóm tắt nội dung tài liệu: Luận án Đề xuất các thuật toán điều khiển tối ưu cho bài toán tái cấu trúc hệ thống pin mặt trời
h và điều khiển tối ưu động. 2.1.1 Điều khiển tối ưu tĩnh Bài toán điều khiển tối ưu tĩnh là bài toán trong đó quan hệ vào, ra và biến trạng thái của mô hình không phụ thuộc vào thời gian. Giá trị đầu ra tại một thời điểm chỉ phụ thuộc vào các giá trị đầu vào và trạng thái tại thời điểm đó. Mô hình hệ thống được cho như sau: yk = fk(u1, u2, ... , ur) với k = 1, 2, ..., m ( 2-1 ) viết gọn lại thành y = f(u). 58 Hàm mục tiêu như sau: Q = Q(u,y) ( 2-2 ) Thay y = f(u) và hàm mục tiêu được: Q = Q(u,y) = Q(u,f(u)) = Q(u) ( 2-3 ) như vậy Q chỉ phục thuộc và các đầu vào và đầu ra. Với bài toán điều khiển tối ưu tĩnh, đây chính là bài toán cực trị với những điều kiện ràng buộc. Có nhiều phương pháp giải bài toán cực trị, ở đây chúng ta chủ yếu nghiên cứu các phương pháp phi tuyến, đó là các phương pháp: • Các phương pháp không dùng đạo hàm riêng. • Phương pháp Newton-Raphson • Phương pháp sử dụng hàm phạt và hàm chặn 2.1.2 Điều khiển tối ưu động Bài toán điều khiển tối ưu động là bài toán trong đó mô hình toán học có ít nhất một phương trình vi phân. x*+xy = z+v*, {w ( 2-4 ) Cho mô hình hệ thống như sau: *̇+ = z+(*/, *Z, , *>, {/, {Z, , {}) với i = 1..n ( 2-5 ) viết gọn thành: *̇ = zv*, {w. Các đầu ra của hệ thống là: 59 ~ = v*, {w với ~ = (~/, ~Z, , ~d) ( 2-6 ) Hàm mục tiêu được định nghĩa như sau: Ä = Åz4()W *, {)xy ( 2-7 ) trong đó: T là thời gian xảy ra quá trình tối ưu. Với bài toán tối ưu động có các phương pháp giải như sau: • Phương pháp biến phân kinh điển. • Phương pháp cực đại của Pontrjagin. • Phương pháp quy hoạch động của Bellman. 2.2 Thiết lập bài toán điều khiển tối ưu 2.2.1 Cấu trúc điều khiển trong hệ thống NLMT Mặc dù các cấu trúc mạch lực rất đa dạng, nhưng đều có đặc điểm chung về sơ đồ khối chức năng điều khiển ứng dụng cho pin mặt trời chỉ ra trên Hình 2-1 [58]. Trong đó, một hệ thống điều khiển điện tử công suất cho pin mặt trời được chia làm ba cấp chức năng như dưới đây. + Điều khiển cấp 1 (basic functions): Vòng điều khiển phía trong với các mạch vòng điện áp, dòng điện và điều chế độ rộng xung cho thiết bị biến đổi công suất. Xuất hiện thuật toán vòng khóa pha PLL đồng bộ điện áp lưới cho các yêu cầu nối lưới. + Điều khiển cấp 2 (PV specific funtions): Cấp điều khiển đặc trưng của pin mặt trời như: thuật toán xác định điểm làm việc có công suất lớn nhất MPPT (maximum power point tracking), bảo vệ chống cô lập (anti – islanding) và giám sát, chẩn đoán lỗi của pin mặt trời. 60 + Điều khiển cấp 3 (ancillary functions): Dựa trên đặc điểm cấu trúc mạch lực và chế độ làm việc có thể tích hợp thêm các chức năng cho hệ thống điều khiển điện tử công suất như: lọc tích cực, bù công suất phản kháng... Nhiệm vụ chính của tầng điều khiển cấp 3 là thực hiện các nhiệm vụ điều khiển mang tính chất điều độ, được cài đặt qua hệ thống SCADA (điều khiển giám sát), rất quan trọng khi hòa với lưới. 61 Hình 2-1. Sơ đồ khối chức năng điều khiển ĐTCS nối lưới cho pin mặt trời 62 Nghiên cứu sử dụng trong luận án đưa ra phương pháp tái cấu trúc kết nối các tấm pin quang điện giúp hệ thống luôn làm việc với hiệu suất cao nhất (optimal PV arrays reconfiguration). Bản chất của việc tái cấu trúc chính là thay đổi kết nối các TPQĐ bằng cách đóng mở các khóa trong ma trận chuyển mạch Hình 2-2 (CT1). (a) (b) (c) Hình 2-2. Tái cấu trúc các tấm pin: (a) Cấu hình kết nối TCT, (b) Ma trận chuyển mạch, (c) Sơ đồ kết nối động nhờ ma trận chuyển mạch Bộ tái cấu trúc có vị trí nằm trước inverter nhằm thay đổi kết nối của các TPQĐ, như vậy mạch điều khiển áp dụng trong bộ tái cấu trúc thuộc điều khiển cấp 2 - cấp điều khiển đặc trưng của pin mặt trời. 2.2.2 Bộ tái cấu trúc Mô hình hệ thống NLMT hòa lưới có dự trữ tổng quát như Hình 1-14. Các TPQĐ tạo ra dòng điện 1 chiều DC, qua bộ chuyển đổi dòng điện (inverter) có chức năng tích điện vào ắc quy, chuyển đổi DC/AC phục vụ tải trong gia đình hoặc hòa lưới. Mục tiêu của luận án là phân tích và đưa ra các phương pháp mới cho bài toán tái cấu trúc hệ thống NLMT sử dụng mạch kết nối TCT dưới điều kiện chiếu sáng không đồng nhất dựa trên chiến lược cân bằng bức xạ (CT1..4) nhằm mục tiêu giảm tổn thất công suất, tăng hiệu suất làm việc của hệ thống NLMT. Thuật 14 advantages and disadvantages of each method are explained. Connect solar modules are connected in series in order to increase the total voltage and in parallel to increase the total current. PV Reconfiguration techniques. HANOI May 2013 Array topologies Figure 2-7: Connection topologies of the PV array 1 2 m 1 2 n1 n2 nm 63 toán điều khiển tối ưu được lập trình trong thiết bị được gọi là bộ tái cấu trúc (reconfiguration system), lắp trước bộ chuyển đổi (inverter) nhằm mục đích nâng cao hiệu suất làm việc hệ thống NLMT trong điều kiện chiếu sáng không đồng nhất. Vị trí của bộ tái cấu trúc thể hiện trong Hình 2-3. Hình 2-3. Bộ tái cấu trúc trong hệ thống NLMT hòa lưới có dự trữ Bộ tái cấu trúc (CT1) được mô tả trong Hình 2-4 bao gồm thành phần chính là ma trận chuyển mạch và bộ điều khiển. Ban đầu, bộ điều khiển có chức năng đo đếm dòng điện, điện áp của các TPQĐ, ước tính mức độ chiếu sáng, tìm cấu hình kết nối cho công suất hệ thống là cao nhất. Sau đó, bộ điều khiển ra lệnh đóng mở các khóa trong ma trận chuyển mạch, chuyển cấu hình kết nối các TPQĐ từ cấu hình ban đầu đến cấu hình tối ưu. Chức năng chính của bộ tái cấu trúc giúp hệ thống NLMT luôn luôn hoạt động với công suất là cao nhất, đầu ra của bộ tái cấu trúc là dòng DC, nhiệm vụ đảm bảo đầu vào cho inverter hoạt động. Bộ tái cấu trúc 64 Hình 2-4. Các thành phần trong bộ tái cấu trúc (CT1) 2.2.3 Đề xuất hệ thống điều khiển Trong luận án, tác giả đề xuất áp dụng hệ thống điều khiển hở để xây dựng bộ tái cấu trúc theo lưu đồ như Hình 2-5 (CT2). Hình 2-5. Hệ thống điều khiển hở cho Bộ tái cấu trúc Trong hệ thống điều khiển hở bao gồm các thành phần: - Bộ thiết bị đo dòng điện, điện áp, làm tín hiện đầu vào cho bộ vi xử lý. - Bộ vi xử lý phân tích, tìm cấu hình kết nối tối ưu, lựa chọn phương pháp chuyển mạch tối ưu, gửi tín hiệu điều khiển cho bộ chuyển mạch. - Bộ chuyển mạch điều khiển ma trận chuyển mạch đóng mở khóa, chuyển cấu hình kết nối hệ thống NLMT từ ban đầu đến cấu hình kết nối tối ưu. 65 2.2.4 Đề xuất phương pháp điều khiển tối ưu Hình 2-6. Lưu đồ phương pháp điều khiển tối ưu áp dụng trong bộ tái cấu trúc Phương pháp điều khiển tối ưu áp dụng trong bộ tái cấu trúc Hình 2-6 được đề xuất (xem CT2) bao gồm 2 bài toán chính: bài toán tìm kiếm cấu hình cân bằng bức xạ và bài toán lựa chọn phương pháp chuyển mạch tối ưu. Dữ liệu đầu vào của phương pháp là bức xạ mặt trời và vị trí kết nối hiện tại của từng TPQĐ. Kết quả đầu ra của phương pháp là vị trí kết nối mới của từng TPQĐ. Như vậy, đây là bài toán trong đó quan hệ vào, ra và biến trạng thái của mô hình không phụ thuộc vào thời gian, giá trị đầu ra tại một thời điểm chỉ phụ thuộc và các giá trị đầu vào và trạng thái tại thời điểm đó. Phương pháp điều khiển tối ưu tĩnh được lựa chọn áp dụng cho hai bài toán tối ưu trên. 66 2.3 Một số bài toán tối ưu sử dụng trong luận án 2.3.1 Bài toán Subset sum problem 2.3.1.1 Nội dung bài toán Bài toán Subset sum problem được Knapsack giới thiệu đầu tiên vào năm 1990 [59], phát biểu như sau: Cho tập AS có nAS đồ vật và 1 cái ba lô, với wj là trọng lượng của đồ vật thứ j; c là khả năng chịu trọng lượng của ba lô; Yêu cầu: Chọn một số các đồ vật gần bằng c nhất, mà không được vượt quá c. Tức là tìm giá trị lớn nhất của Ç = ∑ Ñ-*->Ö#-e/ thỏa mãn điều kiện ∑ Ñ-*- ≤ á>Ö#-e/ với *- = 0 äã 1, å ∈ i = {1, . . , K?(} sao cho *- =ê1, Kế{ áℎọK đồ ñậy yℎứ å 0, Kế{ RℎôK áℎọK đồ ñậy yℎứ å Tổng quát bài toán với hàm mục tiêu tối đa trọng lượng z: maximize z = cÑ-*->Ö#-e/ ( 2-8 ) Ràng buộc: ⎩⎪⎨ ⎪⎧ cÑ-*- ≤ á>Ö#-e/ *- = 0 äã 1, å ∈ i = {1, . . , K?(}Ñ- ≥ 0 å ∈ i = {1, . . , K?(} ( 2-9 ) Điều kiện ràng buộc trọng lượng z không vượt quá c, xj thể hiện có chọn đồ vật thứ j hay không và các đồ vật có trọng lượng lớn hơn hoặc bằng 0. 67 2.3.1.2 Giải thuật quy hoạch động (Dynamic programming) Để giải bài toán Subset sub problem, Knapsack đã đề xuất sử dụng thuật toán quy hoạch động với nội dung sau: Cho 1 cặp số nguyên mAS (1 ≤ j?( ≤ K?() và á̂ (1 ≤ á̂ ≤ á), gọi zd(á̂) là giá trị trọng lượng tối ưu để chọn trong số các đồ vật từ {1, 2, ..., mAS} có giới hạn trọng lượng bằng á̂. Như vậy, giá trị trọng lượng tối ưu khi chọn trong số nAS đồ vật với giới hạn trọng lượng c là z>Ö#(á). Dễ dàng nhận thấy tại thời điểm ban đầu, nếu chỉ xét duy nhất đồ vật 1 và trọng lượng á̂: z/(á̂) = ¢ 0Ñ/ Kế{ á̂ < Ñ/; Kế{ á̂ ≥ Ñ/; ( 2-10 ) với việc giới hạn trọng lượng á̂, việc chọn tối ưu trong các đồ vật từ {1, 2, ..., mAS} để có giá trị trọng lượng lớn nhất sẽ có 2 khả năng: - Nếu không chọn gói thứ mAS thì zdÖ#(á̂) là giá trị lớn nhất có thể bằng cách chọn trong số các gói {1, 2, ..., mAS - 1} với giới hạn trọng lượng là á̂. Tức là: zdÖ#(á̂) = zdÖ#N/(á̂) ( 2-11 ) - Nếu có chọn gói thứ mAS (tất nhiên chỉ xét tới trường hợp này khi mà ÑdÖ#≤ á̂) thì zdÖ#(á̂)bằng giá trị gói thứ mAS là ÑdÖ# cộng với giá trị lớn nhất có thể có được bằng cách chọn trong số các gói {1, 2, ...,mAS - 1} với giới hạn trọng lượng á̂ - ÑdÖ#. Tức là về mặt giá trị thu được: zdÖ#(á̂) = zdÖ#N/vá̂ − ÑdÖ#w + ÑdÖ# ( 2-12 ) Tổng kết với j?( = 2, , K?(; 68 zdÖ#(á̂) = ¢ zdÖ#N/(á̂)max (zdÖ#N/(á̂), zdÖ#N/(á̂ − ÑdÖ#) + ÑdÖ# Kế{ á̂ < ÑdÖ# − 1;Kế{ á̂ ≥ ÑdÖ#; (2-13 ) lặp lại cho đến khi tính được giá trị z>Ö#(á), độ phức tạp tính toán •(K?(á). Độ phức tạp không phải là độ đo chính xác lượng tài nguyên máy cần dùng, mà đặc trưng cho động thái của hệ thống khi kích thước đầu vào tăng lên. Chẳng hạn với thuật toán có độ phức tạp tuyến tính O(nAS), nếu kích thước đầu vào tăng gấp đôi thì có thể ước tính rằng tài nguyên cần dùng cũng tăng khoảng gấp đôi. Nhưng với thuật toán có độ phức tạp bình phương O(nAS2) thì tài nguyên sẽ tăng gấp bốn. 2.3.2 Bài toán Munkres' Assignment Algorithm 2.3.2.1 Phát biểu bài toán Bài toán phân công công việc lần đầu được tác giả James Munkres trình bày tại [60]. Bài toán này có nội dung như sau: Có nM công nhân (iM = 1, 2, ... , nM) và nM công việc (jM = 1, 2, ... , nM). Để giao cho công nhân iM thực hiện công việc jM cần một chi phí CiMjM ≥ 0. Vấn đề là cần giao cho người nào làm việc gì (mỗi người chỉ làm một việc, mỗi việc chỉ do một người làm) sao cho chi phí tổng cộng nhỏ nhất? Ma trận C tổng quát Hình 2-7: Công nhân Công việc 1 2 ... nM 1 C11 C12 ¶/>, 2 C21 C22 ¶Z>, ... nM ¶>,/ ¶>,Z ¶>,>, Hình 2-7. Ma trận chi phí C dạng tổng quát 69 Mô hình toán học của bài toán như sau: Çß = c c ¶+,-,*+,-,>,-,e/ >, +,e/ → j©K ( 2-14 ) Với các điều kiện: c *+,-,>,-,e/ = 1 , ©ß = 1, , Kß (mỗi công nhân chỉ làm một việc) ( 2-15 ) c *+,-,>,+,e/ = 1 , åß = 1, , Kß (mỗi việc chỉ do một công nhân làm) ( 2-16 ) *+,-, = 0 ℎ™~ 1 , ©ß = 1 , , Kß ; åß = 1 , , Kß (biến nhị nguyên) ( 2-17 ) vì có các điều kiện ( 2-15 ) ( 2-16 ) nên điều kiện ( 2-17 ) có thể thay bằng *+,-, nguyên ≥0, iM = 1 , 2 , ... , nM ; jM = 1 , 2 , ... , nM ( 2-18 ) 2.3.2.2 Phương pháp Hungari Để giải bài toán MAA, Harold W. Kuhn đã đề xuất Phương pháp Hungari năm 1955 [61], được xây dựng trên các nguyên tắc sau: Nguyên tắc 1. Giả sử ma trận chi phí C của bài toán không âm và có ít nhất nM phần tử bằng 0. Hơn nữa nếu nM phần tử 0 này nằm ở nM hàng khác nhau và nM cột khác nhau thì phương án giao cho người iM thực hiện công việc tương ứng với số 0 này ở hàng iM sẽ là phương án tối ưu (lời giải). 70 Lý giải: Theo giả thiết của nguyên tắc, mọi phương án giao việc có chi phí không âm. Trong khi đó, phương án giao việc nêu trong nguyên tắc có chi phí bằng 0, nên chắc chắn phương án đó là tối ưu. Nguyên tắc 1 cho thấy rằng ta có thể biến đổi ma trận chi phí của bài toán mà không làm ảnh hưởng tới lời giải của nó. Vì thế phương pháp giải sẽ thực hiện ý tưởng biến đổi ma trận chi phí cho đến khi đạt tới ma trận có ít nhất một phần tử 0 trên mỗi hàng và mỗi cột. Nguyên tắc 2. Cho C = ¶+,-, là ma trận chi phí của bài toán giao việc (nM công nhân, nM việc) và X* = +´,-,∗ là một lời giải (phương án tối ưu) của bài toán này. Giả sử C' là ma trận nhận được từ C bằng cách thêm số ≠ ≠ 0 (dương hay âm) vào mỗi phần tử ở hàng r của C. Khi đó X* cũng là lời giải của bài toán giao việc với ma trận chi phí C'. Lý giải: Hàm mục tiêu của bài toán giao việc mới bằng: ÇÆ = c c ¶+,-,Æ *+,-, =>,-,e/ >, +,e/ c c ¶+,-,*+,-, + c v¶}-, + ≠w >, -,e/ *}-, >, -,e/ >, +,e/+,Ø} = c c ¶+,-,*+,-, + ≠ ×>,-,e/ >, +,e/ c *}-, >, +,e/ = c c ¶+,-,*+,-, + ≠ >, -,e/ >, +,e/ ( 2-19 ) Đẳng thức cuối cùng có được là do tổng các +´,-, trên mỗi hàng, mỗi cột đều bằng 1. Vì thế, giá trị nhỏ nhất của z' đạt được khi và chỉ khi: Ç = c c ¶+,-,*+,-,>,-,e/ >, +,e/ ( 2-20 ) là nhỏ nhất. Cụ thể là, z' đạt cực tiểu tại X = X*. 71 Nguyên tắc 2 vẫn còn đúng nếu ta thêm một hằng số vào mỗi phần tử trên cùng một cột của ma trận chi phí. Vậy, chiến thuật của ta là biến đổi C bằng cách thêm hằng số vào các hàng và các cột của ma trận chi phí. Hình 2-8. Lưu đồ thuật toán phương pháp hungari Phương pháp hungari bao gồm các bước sau đây: Bước 0 (Bước chuẩn bị). Trừ các phần tử trên mỗi hàng của C cho phần tử nhỏ nhất trên hàng đó, tiếp theo trừ các phần tử trên mỗi cột cho phần tử nhỏ nhất trên cột đó. Kết quả ta nhận được ma trận C' có tính chất: trên mỗi hàng, cột có ít nhất một phần tử 0 và bài toán giao việc với ma trận C' có cùng lời giải như bài toán với ma trận C (nguyên tắc 2). Bước 1 (Đánh dấu * cho phần tử 0). Với mỗi hàng, lần lượt từ hàng 1 tới hàng nM, đánh dấu * cho phần tử 0 đầu tiên (trên hàng đó) không nằm trên cột đã có phần tử 0* (phần tử 0 được đánh dấu *). Xét hai khả năng: 72 - Nếu sau khi đánh dấu thấy có đủ nM phần tử 0* thì dừng: các phần tử 0* sẽ cho lời giải cần tìm. Cụ thể là: người iM được giao thực hiện công việc tương ứng với phần tử 0* trên hàng iM (nguyên tắc 1). - Nếu số phần tử 0* nhỏ hơn n thì chuyển sang thực hiện bước 2. Bước 2. Lần lượt từ hàng 1 tới hàng nM, tìm hàng đầu tiên không chứa phần tử 0*, giả sử đó là hàng i0. Vì trên mỗi hàng đều có ít nhất một phần tử 0, nên trên hàng i0 phải có phần tử 0, chẳng hạn ở cột j0. Xuất phát từ ô (i0, j0), ta sẽ xây dựng một dây chuyền các ô kế tiếp nhau theo chiều dọc (theo cột), ngang (theo hàng) nối các phần tử 0 với 0* và 0* với 0 (gọi tắt là dây chuyền đan) nhờ hai thao tác: Bước 2.1. (Tìm 0* theo cột) Giả sử ta đang ở phần tử 0 trong ô (ik, jk) với k ≥ 0, ta tìm phần tử 0* trong cột jk. + Nếu tìm thấy thì thêm vào dây chuyền đang xét ô chứa phần tử 0* này, rồi thực hiện thao tác (bước 2.2) dưới đây; + Nếu trái lại, ta đổi mỗi phần tử 0 trên dây chuyền đan này thành 0* và đổi mỗi 0* (cũ) thành 0. Sau đó, nếu có đủ nM phần tử 0* thì dừng. Nếu chưa đủ, thì xét hàng tiếp theo không chứa 0* (nếu còn), hoặc chuyển sang bước 3 (nếu đã xét hết). Bước 2.2. (Tìm 0 theo hàng) Giả sử ta đang ở phần tử 0* trong ô (ik+1, jk), với k ³ 0. Trên hàng ik+1 ta tìm phần tử 0 không nằm trên cột đã có mặt trong dây chuyền đang xét. Có hai khả năng: + Nếu tìm được thì ta thêm vào dây chuyền đang xét ô chứa phần tử 0 này, rồi thực hiện thao tác (bước 2.1) nêu trên đây để tìm tiếp 0* theo cột. + Nếu trái lại, thì ta gọi jk là cột thiết yếu và loại khỏi dây chuyền đang xét hai ô (ik+1, jk) và (ik, jk), tức quay lui trên dây chuyền đang xét. 73 ++ Nếu sau đó vẫn còn ô trên dây chuyền đang xét (k ≥ 1), ta lại xuất phát từ phần tử 0* trong ô (ik, jk-1) và lặp lại thao tác (bước 2.2) với hàng ik thay cho hàng ik+1, nghĩa là trên hàng ik ta tìm phần tử 0, không nằm trên cột jk (cột thiết yếu) và trên các cột trước đó đã có mặt trong dây chuyền đang xét. ++ Nếu không còn ô nào trên dây chuyền này (k = 0), thì ta lại tìm phần tử 0 ở tương giao của hàng không chứa 0* và cột không phải là thiết yếu. Nếu thấy phần tử 0 như thế, chẳng hạn trong ô ( ©4Æ , å4Æ ), ta lặp lại thao tác (bước 2.1), xuất phát từ ô ( ©4Æ , å4Æ ). Nếu hết phần tử 0 như thế thì ta chuyển sang bước 3. Bước 3. (Xác định hàng thiết yếu) Lúc này chưa có đủ n phần tử 0* và ở bước 2 ta đã xác định được các cột thiết yếu. Bây giờ ta cần xác định các hàng thiết yếu. Một hàng gọi là thiết yếu nếu hàng đó chứa phần tử 0* ở cột không phải là thiết yếu. König, chuyên gia về lý thuyết đồ thị người Hungari, đã chứng minh nguyên tắc sau đây làm cơ sở lý luận cho việc biến đổi tiếp ma trận C' ở bước 4. Nguyên tắc 3. Số tối đa các phần tử 0* (phần tử 0 được đánh dấu *) bằng số tối thiểu các hàng và cột thiết yếu. Hơn nữa, số hàng và cột này chứa trọn mọi phần tử 0 và 0* của C'. Bước 4. (Biến đổi ma trận C') Giả sử a là số nhỏ nhất trong số các phần tử của ma trận C' thuộc hàng và cột không thiết yếu. Từ nguyên tắc 3 suy ra a > 0, vì mọi phần tử 0 đều nằm trên các hàng và cột thiết yếu. Biến đổi các phần tử trong C' bằng cách: trừ a vào mọi phần tử thuộc các hàng không thiết yếu và thêm a vào mọi phần tử thuộc các cột thiết yếu. Việc làm này tương đương với trừ a vào mọi phần tử thuộc hàng và cột không thiết yếu, và thêm a vào mọi phần tử thuộc hàng và cột đều là thiết yếu. Quay trở lại thực hiện bước 2 để đánh thêm dấu * cho các phần tử 0 trong ma trận thu được. 74 Để ý rằng sau khi biến đổi ma trận C' như trên, thì trong ma trận C'' vừa nhận được, các phần tử 0* trong C' vẫn được giữ nguyên như cũ, và ở một số hàng không thiết yếu sẽ có thêm các phần tử 0 mới. Do đó tạo khả năng đánh thêm dấu * cho các phần tử 0 mới này. Thuật toán Kuhn có độ phức tạp tính toán bằng O(n3), nó rất dễ được thực thi và lập trình trên máy tính. 2.3.2.3 Ví dụ Để minh họa cho các bước của thuật toán giải nêu trên, ta giải bài toán phân việc với nM = 4 và ma trận chi phí như sau: ( 2-21 ) Thực hiện bước 0, ta nhận được ma trận C': Trên mỗi hàng, mỗi cột đều có chứa phần tử 0. Ở bước 1, ta đánh dấu * cho phần tử 0 ở hàng 1, cột 1 và phần tử 0 ở hàng 2, cột 2 (vì trên cột 2 chưa có phần tử 0*). Hàng 3 và 4 chỉ có phần tử 0 ở cột 1 mà cột này đã có 0* ở hàng 1, vì thế không thể đánh dấu * được nữa. Kết quả là mới có hai phần tử 0*, ta chuyển sang thực hiện Bước 2. ( 2-22 ) Bước 2: Bắt đầu xét từ hàng 3, hàng chưa có phần tử 0*. Ô đầu tiên của hàng này chứa phần tử 0 là ô (3, 1). Ta tìm phần tử 0* trong cột 1 (thao tác A) và thấy 0* ở ô (1, 1), tiếp đó ta tìm phần tử 0 trong hàng 1 (thao tác B) và thấy 0 Sӕ hya bӣi Trung tâm Hӑc OiӋX ± Ĉҥi hӑc Thii NgX\rQ 14 biӃQ ÿӕi QgүX), Wӭc Oj biӃQ ÿәi Pa WUұQ C' WhjQh C" = ijc - ui - vj, sao cho ui, vj YүQ Oj ShѭѫQg iQ cӫa bji WRiQ ÿӕi QgүX (Wӭc C" 0). BiӃQ ÿәi Pa WUұQ chi Sht ÿѭӧc Whӵc hiӋQ chR ÿӃQ khi Pa WUұQ ÿy cy ÿӫ n ShҫQ Wӱ 0* Whu dӯQg WhXұW WRiQ. 1.3. 9Ë DӨ ÈP DӨNG 9t Gө 1.4. ĈӇ PiQh hӑa chR cic bѭӟc cӫa WhXұW WRiQ giҧi QrX WUrQ, Wa giҧi bji WRiQ ShkQ YiӋc Yӟi n = 4 và Pa WUұQ chi Sht Qhѭ VaX: C = 7852 4961 2623 7765 ⇒ C' = 5430 3650 0201 2010 . Thӵc hiӋQ Bѭӟc 0, Wa QhұQ ÿѭӧc Pa WUұQ C': TUrQ Pӛi hjQg, Pӛi cӝW ÿӅX cy c ӭa ShҫQ Wӱ 0. Ӣ Bѭӟc 1, Wa ÿiQh dҩX * chR ShҫQ Wӱ 0 ӣ hjQg 1, cӝW 1 Yj ShҫQ Wӱ 0 ӣ hjQg 2, cӝW 2 (Yu WUrQ cӝW 2 chѭa cy ShҫQ Wӱ 0*). HjQg 3 Yj 4 chӍ cy ShҫQ Wӱ 0 ӣ cӝW 1 Pj cӝW Qj\ ÿm cy 0* ӣ hjQg 1, Yu WhӃ kh{Qg WhӇ ÿiQh dҩX * ÿѭӧc Qӳa. KӃW TXҧ Oj Pӟi cy hai ShҫQ Wӱ 0*, Wa chX\ӇQ VaQg Whӵc hiӋQ Bѭӟc 2. C' = 5430 3650 0201 2010 . Bѭӟc 2: BҳW ÿҫX [pW Wӯ hjQg 3, hjQg chѭa cy ShҫQ Wӱ 0*. Ð ÿҫX WirQ cӫa hjQg Qj\ chӭa ShҫQ Wӱ 0 Oj { (
File đính kèm:
- luan_an_de_xuat_cac_thuat_toan_dieu_khien_toi_uu_cho_bai_toa.pdf
- 2. TomTatLuanVanTiengViet_NgoNgocThanh.pdf
- 3. TomTatLuanVanTiengAnh_NgoNgocThanh.pdf
- 4. DongGopMoiLuanAn_TiengViet_NgoNgocThanh.pdf
- 5. DongGopMoiLuanAn_TingeAnh_NgoNgocThanh.pdf