Tóm tắt Luận án Mô hình kết cấu gối cô lập trượt ma sát cho công trình chịu tải trọng động đất
Trang 1
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Tải về để xem bản đầy đủ
Bạn đang xem 10 trang mẫu của tài liệu "Tóm tắt Luận án Mô hình kết cấu gối cô lập trượt ma sát cho công trình chịu tải trọng động đất", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên.
Tóm tắt nội dung tài liệu: Tóm tắt Luận án Mô hình kết cấu gối cô lập trượt ma sát cho công trình chịu tải trọng động đất
con lắc trượt trên 4 mặt cong này với các hệ số ma sát tương ứng i. 6 a. Cấu tạo bên trong b. Mặt cắt ngang Hình 1.9. Gối con lắc ma sát ba, gối TFP (Fenz, 2008e) 1.2.3. Sơ lược về lịch sử ứng dụng kỹ thuật cách chấn đáy Kỹ thuật cách chấn đáy được nghiên cứu và ứng dụng rộng rãi trong vài thập niên gần đây. Tuy nhiên, ý tưởng về kỹ thuật này xuất hiện cách đây hơn 100 năm qua sáng kiến của Touaillon. Trong những năm gần đây, việc ứng dụng kỹ thuật cách chấn đáy vào các công trình chịu động đất trở nên phổ biến ở các nước như Mỹ, Nhật, New Zealand, và một số nước châu Âu. 1.3. Tổng quan tình hình nghiên cứu gối cô lập trượt ma sát 1.3.1. Tình hình nghiên cứu ngoài nước - Nghiên cứu về gối SFP: Công bố đầu tiên vào năm 1987 bởi Zayas. Những nghiên cứu nổi bật được công bố bởi các tác giả khác: Mokha, Constantinou, Reinhorn, Nagarajaiah, Mosqueda,Những nghiên cứu trên tập trung phân tích cấu tạo và chuyển động của gối SFP. Hiệu quả giảm chấn của gối được đánh giá thông qua các mô hình lý thuyết và thực nghiệm. - Nghiên cứu về gối DFP: hai nhóm nghiên cứu Tsai và Constantinou được xem như là có hệ thống về gối DFP. Ngoài ra, còn nhiều nghiên cứu riêng lẻ về gối này cũng đáng quan tâm như: Kim và Yun (2007), Malekzadeh (2010), - Nghiên cứu về gối TFP: Gối TFP với những ưu điểm của nó 7 bắt đầu được sản xuất vào khoảng năm 2007. Các nghiên cứu nổi bật có thể kể tới như: nhóm nghiên cứu của Constantinous và Fenz (Đại học Buffalo); nhóm nghiên cứu của Steve Mahin, Troy Morgan và Tracy Becke (Đại học Berkeley); nhóm nghiên cứu của Ryan (Đại học Nevada, Reno), những công bố mới nhất của gối TFP gần như thuộc về nhóm này, những công bố có thể kể đến như: Dao [36 - 38], Okazaki [80], Ryan [86 - 88]. Ngoài ra, Một số nghiên cứu của những tác giả khác về gối TFP cũng đã công bố như: Fadi [41], Ghodrati [52], Moeindarbari [67], Sarkisian [89], Tsai [103 - 104]. 1.3.2. Tình hình nghiên cứu trong nước Ở Việt Nam, cách chấn đáy được đề cập từ năm 2006 trong TCXDVN 375:2006. Nghiên cứu về cách chấn đáy rất hạn chế, những nghiên cứu nổi bật có thể kể đến: Nguyễn Văn Giang và Chu Quốc Thắng (2006), Trần Tuấn Long (2007), Lê Xuân Huỳnh và cộng sự (2008), Đỗ Kiến Quốc (2009), Lê Xuân Tùng (2010, 2012). 1.4. Nhận xét, những nghiên cứu cần thiết - Thiết kế công trình chịu động đất là một yêu cầu khách quan. Sử dụng các gối cách chấn trong kỹ thuật điều khiển kết cấu chịu động đất là quan điểm mới mang lại hiệu quả cao, cần nghiên cứu và ứng dụng rộng rãi hơn nữa trong thiết kế công trình chịu động đất. - Những nghiên cứu về gối trượt ma sát cần được triển khai trong luận án này như sau: Đưa ra mô hình tính toán và đánh giá hiệu quả giảm chấn của các gối SFP, DFP và TFP; Cần nghiên cứu phát triển một mô hình cải tiến hơn cho gối TFP từ mô hình đơn giản của các nghiên cứu trước. Mô hình này phải có đủ độ tin cậy và cải tiến hơn so với các mô hình tính toán hiện có; Một nghiên cứu ứng dụng gối TFP cho công trình nhà cao tầng xây dựng trong điều kiện đất nền ở Hà Nội cần được triển khai. 8 Chương 2 MÔ HÌNH CÁC DẠNG GỐI TRƯỢT MA SÁT 2.1. Cơ sở lý thuyết 2.1.1. Cơ sở tính toán công trình chịu động đất - Mô hình tính toán: Với những giả thiết trong động lực học kết cấu, mô hình tính toán của một kết cấu nhà n tầng chịu tải trọng động đất sẽ được trình bày như Hình 2.1. ug m1 m2 mn k1 k2 kn cn c2 c1 Taàng 1 Taàng 2 Taàng n ug k1 c1 m1 u1 k2 c2 m2 u2 kn cn mn un ug a. b. c. a. Khung thực n tầng; b. Mô hình tính toán lý tưởng; c. Mô hình tương đương Hình 2.1. Mô hình hệ kết cấu nhiều bậc tự do chịu động đất - Phương trình chuyển động: Phương trình vi phân chuyển động của mô hình kết cấu sẽ được thiết lập theo phương pháp chuyển vị (phương pháp ma trận độ cứng) có dạng như phương trình 2.1. - Phương pháp xác định phản ứng của kết cấu: Trong nghiên cứu này sẽ sử dụng phương pháp tích phân trực tiếp phương trình chuyển động (phân tích theo lịch sử thời gian). Đây là phương pháp cho kết quả chính xác nhất, phản ánh đúng bản chất bài toán động, phù hợp cho các bài toán nghiên cứu. 2.1.2. Lựa chọn phương pháp số cho nghiên cứu Hệ phương trình vi phân chuyển động của kết cấu cách chấn chịu động đất trong nghiên cứu là một dạng phức tạp. Ta phải sử 9 dụng các phương pháp số để tìm nghiệm của chúng. Phương pháp Runge - Kutta sẽ được lựa chọn trong nghiên cứu này với những ưu điểm của nó. 2.1.3. Mô hình tính toán lực ma sát trong gối trượt ma sát Lực ma sát trong chuyển động có quy luật tự nhiên tương đối phức tạp. Nó phụ thuộc vào nhiều yếu tố như: bề mặt vật liệu, áp lực, vận tốc trượt và lịch sử tải trọng, Có nhiều mô hình được thiết lập để xác định lực ma sát động. Những mô hình đã sử dụng trong các nghiên cứu về gối cách chấn trượt ma sát như: mô hình Coulomb, mô hình Coulomb hiệu chỉnh, Mô hình dẻo (Viscoplasticity model, mô hình Bouc - Wen). Trong đó, mô hình dẻo là cho kết quả chính xác nhất, đây là mô hình sử dụng trong nghiên cứu này. 2.2. Mô hình gối con lắc ma sát đơn (gối SFP) 2.2.1. Quan hệ giữa lực và chuyển vị ngang Phương trình tổng quát chuyển động của gối SFP thể hiện quan hệ giữa lực và chuyển vị ngang trong gối như 2.25. Đường ứng xử trễ thể hiện trên Hình 2.5. r W F u WZ F R (2.25) trong đó: thành phần thứ 1 của phương trình là lực phục hồi, thành phần thứ 2 là lực ma sát, lực va chạm là thành phần thứ 3. F/W u W/R Hình 2.5. Đường ứng xử trễ trong gối SFP 2.2.2. Mô hình tính toán kết cấu cách chấn bằng gối SFP Mô hình tính toán được trình bày như Hình 2.6. 10 ug k1 c1 m1 u1 k2 c2 m2 u2 kn cn mn un kb d ub mb Goái SFP Hình 2.6. Mô hình tính toán kết cấu cách chấn bằng gối SFP Hệ phương trình vi phân chuyển động gồm (n+1) phương trình của kết cấu cách chấn chịu gia tốc nền được viết như phương trình 2.26 (theo nguyên lý d’Alembert). 2.3. Mô hình gối con lắc ma sát đôi (gối DFP) 2.3.1. Quan hệ giữa lực và chuyển vị ngang trong gối Gối DFP có cấu tạo như Hình 1.8. Chuyển động của gối gồm 3 giai đoạn trượt khác nhau. Giai đoạn I: mặt 1 trượt trước (mặt 2 chưa trượt). Giai đoạn II: mặt 2 sẽ trượt cùng với mặt 1 (cả hai mặt cùng trượt). Giai đoạn III: trượt chỉ còn xảy ra ở mặt 2 (mặt 1 dừng trượt). Phương trình chuyển động thể hiện quan hệ giữa lực và chuyển vị ngang trong các giai đoạn này thể hiện như 2.30, 2.35 và 2.36. Đường ứng xử trễ 3 giai đoạn chuyển động của gối như Hình 2.8. f=F/W u 2 2 2 1 uII uI uIII =d1+d2 Hình 2.8. Đường ứng xử trễ trong gối DFP (----: giai đoạn I, II) 2.3.2. Mô hình tính toán kết cách chấn bằng gối DFP Mô hình tính toán kết cấu cách chấn bằng gối DFP chịu động đất trình bày như Hình 2.9. Hệ phương trình vi phân chuyển động 11 được viết như phương trình 2.42 (theo nguyên lý d’Alembert). ug k1 c1 m1 kb1 d1 u1ub1 mb1 k2 c2 m2 u2 kn cn mn un kb2 d2 ub2 mb2 Goái DFP Hình 2.9. Mô hình tính toán kết cấu cách chấn bằng gối DFP 2.4. Mô hình gối con lắc ma sát ba (gối TFP) 2.4.1. Quan hệ giữa lực và chuyển vị ngang trong gối Chuyển động của gối bao gồm 5 giai đoạn được Fenz và Morgan mô tả chi tiết. Giai đoạn I: trượt trên mặt 2 và 3; Giai đoạn II: trượt trên mặt 1 và 3; Giai đoạn III: trượt trên mặt 1 và 4; Giai đoạn IV: trượt trên mặt 2 và 4; Giai đoạn V: trượt trên mặt 2 và 3. Phương trình chuyển động từng giai đoạn tương ứng như 2.51, 2.55, 2.59, 2.63 và 2.67. Đường ứng xử trễ như Hình 2.11. f=F/W u uI 2 4 uII uIII uIV uV 2 2 2 1 Hình 2.11. Đường ứng xử trễ trong gối TFP (----: giai đoạn I đến IV) 2.4.2. Mô hình tính toán kết cấu cách chấn bằng gối TFP Mô hình tính toán kết cấu cách chấn bằng gối TFP chịu động đất trình bày như Hình 2.12. Hệ phương trình vi phân chuyển động được viết như phương trình 2.84. 12 ug k1 c1 m1 kb1 e d1e u1ub1 mb1 k2 c2 m2 u2 kn cn mn un Goái TFP kb3 d3e ub3 mb3 kb2 d2e ub2 mb2 e e Hình 2.12. Mô hình tính toán kết cấu cách chấn bằng gối TFP 2.5. Phân tích ví dụ số Để minh họa kết quả mô hình lý thuyết, một ví dụ số kết cấu nhà 5 tầng được cách chấn bằng các trường hợp gối trượt ma sát khác nhau gồm: gối SFP, DFP và TFP chịu các trận động đất được phân tích. Ví dụ số sẽ minh họa các giá trị đặc trưng vật lý của kết cấu, gối cách chấn và phản ứng của kết cấu. - Kết cấu nhà 5 tầng: khối lượng mỗi tầng như nhau mi = 450/g (kN.s2/mm), độ cứng các tầng ki = 80 kN/mm và tỉ số cản chu kỳ cơ bản kết cấu T1 = 0.529 s. - Thông số của gối: Kích thước và các thông số kỹ thuật của gối trình bày như Hình 2.13. - Thông số gia tốc nền: gồm 7 băng gia tốc thực của những trận động đất khác nhau được lấy từ trung tâm nghiên cứu động đất Thái Bình Dương của đại học Berkeley, dữ liệu như trong Bảng 2.1. - Kết quả phân tích: Kết quả phân tích bao gồm đường ứng xử trễ của gối (Hình 2.14 đến 2.20), hiệu quả giảm lực cắt tầng 1 (Hình 2.21 đến 2.27) và hiệu quả giảm gia tốc tuyệt đối tầng 5 (Hình 2.28 đến 2.34). Kết quả chuyển vị gối phù hợp với đường cong phổ chuyển vị tương đối và hiệu quả giảm chấn của gối xấp xỉ khoảng 80% (phù hợp với nhiều nghiên cứu trước). So sánh hiệu quả làm việc của 3 gối SFP, DFP và 13 TFP trình bày trong các Hình 2.35 đến 2.41. Kết quả cho thấy hiệu quả của gối TFP là tốt nhất. 2.6. Kết luận chương 2 Kết quả nghiên cứu trong chương 2 bao gồm: 1. Chỉ ra cơ sở tính toán kết cấu chịu động đất; 2. Trình bày nguyên lý chuyển động của các gối SFP, DFP và TFP và mô hình kết cấu gắn các dạng gối này chịu động đất; 3. Trình bày một ví dụ số để minh họa kết quả nghiên cứu lý thuyết. Qua kết quả phân tích ví dụ số, hiệu quả giảm chấn của các dạng gối trượt ma sát được đánh giá chi tiết, kết quả phù hợp với các nghiên cứu trước. Cũng trong ví dụ số này, những ưu điểm của gối TFP được đánh giá là tốt hơn so với các gối SFP và DFP. Chương 3 MÔ HÌNH CẢI TIẾN GỐI CON LẮC MA SÁT BA 3.1. Đặt vấn đề Trong chương 3 của luận án, một mô hình cải tiến cho gối TFP được nghiên cứu. Những ứng xử chưa được đề cập tới trong những nghiên cứu trước của gối TFP sẽ được phân tích trong mô hình này. 3.2. Thiết lập mô hình cải tiến Sự cải tiến của mô hình thể hiện ở những điểm sau: a. Mô hình xét đến kích động theo 3 phương (hai phương ngang x, y và phương đứng z) của gia tốc nền; b. Thành phần lực ma sát được tính toán theo mô hình tổng quát, hệ số ma sát phụ thuộc vào vận tốc trượt và áp lực bề mặt của gối. Tính chất phi tuyến của lực ma sát được thể hiện theo mô hình Bouc-Wen hiệu chỉnh; c. Mô hình có thể kiểm tra vị trí (chuyển vị) của những con lắc trên các mặt cong tại từng thời điểm; d. Tính chính xác của mô hình sẽ được kiểm chứng bằng kết quả thí nghiệm trên nhiều băng gia tốc nền khác nhau. 14 3.2.1. Mô hình tính toán Ứng xử 1 chiều (1D): Chuyển động 1 chiều (1D) của gối TFP bao gồm 5 giai đoạn được Fenz [47, 50] mô hình bằng 3 nhóm phần tử ma sát nối tiếp nhau như Hình 3.1. Thông số vật lý của mô hình như Bảng 3.1. 1e d1e 2e d2e 3e d3e F/W kb1 kb2 kb3 F/W Hình 3.1. Mô hình nối tiếp gối TFP (Fenz, 2008a) Phát triển mô hình: Mô hình tính toán tổng quát của kết cấu được cách chấn bằng gối TFP chịu chuyển động nền theo 2 phương x và y được thể hiện trong Hình 3.2. ksx csx ms kb1 e d1e usxub1x mb1 kb3 ub3x kb2 ub2x k sy cs y k b 1 e d 1 e u b 1 y m b 1 ugx u g y u sy Goái TFP G o ái T F P x y mb2 mb3 ee d2e d3e k b 2 e d 2 e u b 2 y m b 2 k b 3 e d 3 e u b 3 y m b 3 Hình 3.2. Mô hình tính toán tổng quát kết cấu cách chấn bằng gối TFP 15 Từ mô hình như Hình 3.2, hệ phương trình vi phân chuyển động của kết cấu gắn gối TFP chịu gia tốc nền theo từng phương được thiết lập trên cơ sở của nguyên lý d’Alembert (như phương trình 3.1 và 3.2). Hệ số ma sát theo 2 phương chuyển động được tính theo phương trình 3.3, trong đó biến trễ Z được xác định theo phương trình 3.5. Thành phần gia tốc nền theo phương đứng sẽ được tính theo phương trình 3.7 và đưa vào mô hình thông qua tổng trọng lượng kết cấu bên trên. 3.2.2. Kiểm chứng mô hình Mô hình tính toán lý thuyết như trên được mô phỏng bằng phần mềm Matlab được kiểm chứng với một kết quả thí nghiệm được thực hiện bởi bởi Ryan và cộng sự trong năm 2013 [87]. Mô hình thí nghiệm là kết cấu nhà 5 tầng với kích thước thật (full-scale) có tổng trọng lượng kết cấu khoảng trên 5000 kN (Hình 3.3 đến 3.6), được cách chấn bằng 9 gối TFP có kích thước 1.4 m (Hình 3.7) chịu 19 băng gia tốc nền khác nhau. Trích một số kết quả kiểm chứng như các hình sau đây. a. Kết quả chuyển vị gối theo phương x và y 16 b. Kết quả đường ứng xử trễ của gối theo phương x và y Hình 3.13. So sánh kết quả phân tích với thí nghiệm chịu băng gia tốc 90TAB a. Kết quả chuyển vị gối theo phương x và y b. Kết quả đường ứng xử trễ của gối theo phương x và y Hình 3.26. So sánh kết quả phân tích với thí nghiệm chịu băng gia tốc 115TAK 17 3.3. Tính toán chi tiết chuyển vị con lắc Chuyển vị con lắc trên 4 mặt cong được tính như sau: 1 1 1 1 2 2 2 2 1 1 3 3 3 3 4 4 4 4 4 4 ( ) ( ) ( ) ( ) eff f r eff f r eff eff f r eff eff f r R u F F F W RW u F F F u R W RW u F F F u R W R u F F F W (3.9) Trong đó những thành phần lực được xác định từ việc giải hệ phương trình vi phân chuyển động. 3.4. Ảnh hưởng thành phần gia tốc nền theo phương đứng Mô hình xét đến ảnh hưởng thành phần gia tốc nền theo phương đứng được kiểm chứng với mô hình của Dao [36]. Phân tích mô hình nhà 5 tầng với 7 băng gia tốc nền khác nhau trong 2 trường hợp có và không có thành phần gia tốc nền theo phương đứng. Kết quả cho thấy, chuyển vị gối không ảnh hưởng nhiều nhưng gia tốc tuyệt đối và lực cắt trong các tầng thì tăng đáng kể. Do đó, ta không thể bỏ qua thành phần này như các nghiên cứu trước. Hình 3.46 và 3.47 minh họa cho một trường hợp với băng gia tốc 88RRS. a. Gia tốc b. Lực cắt Hình 3.46. Ứng xử kết cấu với băng gia tốc 88RRS 18 Hình 3.47. Ứng xử trễ trong gối với băng gia tốc 88RRS 3.5. Kết luận chương 3 Đã phát triển được một mô hình tính toán mới cho kết cấu cách chấn bằng gối TFP từ mô hình tương đương một chiều (1D) của Fenz và công sự (2008). Thông qua mô hình này, chuyển vị của các con lắc trên những mặt cong được tính toán chi tiết và ảnh hưởng thành phần gia tốc nền theo phương đứng được đánh giá rõ ràng. Chương 4 HIỆU QUẢ GIẢM CHẤN CỦA GỐI TFP TRONG NHÀ CAO TẦNG TẠI HÀ NỘI 4.1. Giới thiệu Hà Nội được dự báo là có thể xảy ra động đất cấp 8. Thiết kế công trình chịu động đất cho khu vực này là bắt buộc trong các công trình xây dựng gần đây. Tuy nhiên, phương pháp thiết kế kháng chấn hiện nay vẫn còn theo truyền thống. Trong nghiên cứu của chương này, giải pháp thiết kế kháng chấn với kỹ thuật cách chấn đáy bằng gối TFP cho công trình nhà cao tầng được tiến hành. 4.2. Phân tích hiệu quả gối TFP trong nhà cao tầng xây dựng tại Hà Nội 4.2.1. Thông số kết cấu Kết cấu nhà 9 tầng bằng Bêtông cốt thép, với giả thiết bản sàn tuyệt đối cứng, khối lượng và độ cứng các tầng giả định giống nhau, 19 trong đó: khối lượng mi=100 N.s2/mm, độ cứng ki=150 kN/mm, tỉ số cản chu kỳ cơ bản T1 = 1 s (phù hợp cho nhiều công trình cùng quy mô). 4.2.2. Lựa chọn thông số gia tốc nền phân tích Với phương pháp thiết kế kháng chấn đa mục tiêu và kết cấu được phân tích theo lịch sử thời gian, gia tốc nền được lựa chọn theo quy định của ASCE 7-2010 gồm 7 băng gia tốc và mỗi băng gia tốc được ghi cả 2 phương. Kết cấu được phân tích và đánh giá với 3 cấp độ động đất khác nhau bao gồm: cấp SLE (động đất nhỏ), cấp DBE (động đất mạnh) và cấp MCE (động đất rất mạnh). Độ lớn các băng gia tốc ứng với từng cấp độ được điều chỉnh bằng hệ số SF như phương trình 4.3. Kết quả băng gia tốc lựa chọn như Bảng 4.1 và hệ số SF tính như Bảng 4.2. Hình 4.2 và 4.3 sẽ minh họa phổ gia tốc trung bình SRSS và phổ mục tiêu sau khi điều chỉnh độ lớn. 2 1 2 1 2 ( ) 1.3 T SRSS a T T SRSS T f SF S S dT SF S dT (4.3) Hình 4.2. Phổ mục tiêu MCE so với trung bình SRSS trong kết cấu cách chấn 20 Hình 4.3. Phổ mục tiêu MCE so với trung bình SRSS trong kết cấu ngàm cứng 4.2.3. Lựa chọn các thông số kỹ thuật hợp lý cho gối TFP với điều kiện đất nền Hà Nội Theo như cấu tạo, sẽ có 7 thông số kỹ thuật của gối cần được lựa chọn là: 2 3 ; 2 3eff effR R ; 2 3d d ; 1; 4; Reff1 = Reff4; d1 = d4 đảm bảo sự trượt xảy ra trên 5 giai đoạn. Tiêu chí để chọn các thông số hợp lý này được đưa ra: 1. Thích nghi nhiều cấp độ động đất thiết kế; 2. Phản ứng của kết cấu nhỏ nhất có thể. Quy trình lựa chọn bộ thông số hợp lý cho gối TFP được thực hiện như sơ đồ Hình 4.24. Kết quả ta có bộ thông số hợp lý của gối như sau: R2 = R3 = 500 mm; R1 = R4 = 4000 mm; 2 = 3 = 0.01 - 0.02; 1 = 0.02 - 0.06; 4 = 0.04 – 0.08; d2 = d3 = 40 mm; d1 = d4 = 170 mm. 4.2.4. Hiệu quả giảm chấn của gối cho công trình Với bộ thông số hợp lý tìm được, ta tiến hành phân tích kết cấu trong hai trường hợp: Kết cấu ngàm cứng và cách chấn bằng gối TFP. Hiệu quả giảm chấn được đánh giá thông qua gia tốc tuyệt đối và chuyển vị tương đối trong các tầng. Với cấp độ MCE, kết quả thể hiện như Hình 4.20 và 4.21. Cấp SLE và DBE cho kết quả tương tự. Chuyển vị gối, tổng lực cắt đáy trong 2 trường hợp và hiệu quả giảm 21 chấn của gối TFP được tính toán chi tiết trong Bảng 4.4. Hình 4.20. Gia tốc tuyệt đối trong các tầng, cấp MCE Hình 4.21. Chuyển vị tương đối trong các tầng, cấp MCE Bảng 4.4. Chuyển vị gối và hiệu quả giảm lực cắt đáy trong kết cấu nhà 9 tầng cách chấn bằng gối TFP Cấp độ Chuyển vị gối, ub (mm) Tổng lực cắt đáy, Fb (kN) Kết cấu ngàm cứng Kết cấu cách chấn Kết cấu ngàm cứng Kết cấu cách chấn Hiệu quả giảm (%) SLE 0 65.8 2415 697 71 DBE 0 176 5183 1103 79 MCE 0 311 7791 1451 81 Từ kết quả phản ứng kết cấu, những điều kiện về lực ngang trong gối (theo 17.2.4.4, ASCE 7-2010) và các thông số giả thiết ban đầu được kiểm tra thỏa mãn yêu cầu. 22 Hình 4.24. Sơ đồ mô tả quy trình xác định bộ thông số cho gối TFP 4.3. Kết luận chương 4 Gối TFP là thiết bị cách chấn hiệu quả trong thiết kế kháng chấn đa mục tiêu. Nghiên cứu ứng dụng gối TFP cho nhà cao tầng chịu động đất ở Hà Nội theo ASCE 7-2010 mang lại hiệu quả cao (xấp xỉ từ 70% đến 80%). Một phương pháp xác định bộ thông số hợp lý cho gối TFP được trình bày. Theo đó, một thông số hợp lý cho gối TFP sử dụng cho nhà cao tầng xây dựng tại Hà Nội được tìm ra. - Xác định được 1 < 4 hợp lý - Phân tích Reff1 = Reff4 thay đổi với 1 < 4 vừa xác định + - Quy mô kết cấu - Vị trí xây dựng Xây dựng phổ thiết kế 1. Tính toán thông số kết cấu. 2. Chọn thông số cho gối: - Chọn theo kinh nghiệm: Reff2 = Reff3 ; d2 = d3; 2 = 3 - Chọn sơ bộ: d1 = d4 - Chọn sơ bộ: các trường hợp Reff1 = Reff4 thay đổi. - Chọn sơ bộ: các trường hợp 1 < 4 thay đổi. Chọn và hiệu chỉnh các băng gia tốc nền Giả thiết trước TD và TM Cho Reff1 = Reff4 cố định, phân tích với những trường hợp 1 < 4 thay đổi Tính TD và TM, so sánh với giá trị giả thiết - Chọn được Reff1 = Reff4 hợp lý - Xác định được bộ thông số cho gối Phân tích kết cấu với bộ thông số gối vừa chọn Kiểm tra điều kiện lực ngang trong gối Bộ thông số hợp lý + - - 23 KẾT LUẬN VÀ KIẾN NGHỊ 1. Kết luận Trong phạm vi nghiên cứu của luận án, những kết luận được rút ra như sau: 1. Dựa vào nguyên lý cấu tạo và chuyển động của các dạng gối trượt ma sát bao gồm: gối con lắc ma sát đơn SFP, gối con lắc ma sát đôi DFP và gối con lắc ma sát ba TFP từ các nghiên cứu trước, luận án đã xây dựng mô hìn
File đính kèm:
- tom_tat_luan_an_mo_hinh_ket_cau_goi_co_lap_truot_ma_sat_cho.pdf