Tóm tắt Luận án Nghiên cứu xây dựng phương pháp phản chuyển từ các hình chiếu cơ bản thành mô hình 3D ứng dụng cho các hệ cad/cam cơ khí
Trang 1
Trang 2
Trang 3
Trang 4
Trang 5
Trang 6
Trang 7
Trang 8
Trang 9
Trang 10
Tải về để xem bản đầy đủ
Bạn đang xem 10 trang mẫu của tài liệu "Tóm tắt Luận án Nghiên cứu xây dựng phương pháp phản chuyển từ các hình chiếu cơ bản thành mô hình 3D ứng dụng cho các hệ cad/cam cơ khí", để tải tài liệu gốc về máy hãy click vào nút Download ở trên.
Tóm tắt nội dung tài liệu: Tóm tắt Luận án Nghiên cứu xây dựng phương pháp phản chuyển từ các hình chiếu cơ bản thành mô hình 3D ứng dụng cho các hệ cad/cam cơ khí
hình Solid từ mô hình khung dây giả định này. 5 Các công trình được trình bày thiên về khái niệm, nặng về lý thuyết và mỗi phương pháp chỉ đúng trong những trường hợp riêng, khó triển khai cài đặt những ứng dụng cụ thể. Những kết luận trên đây đã là cơ sở hữu ích và khách quan cho những định hướng nghiên cứu đã được trình bày ở phần mở đầu Bảng 1.1 Tóm tắt đánh giá tình hình nghiên cứu phản chuyển 6 CHƯƠNG 2. CƠ SỞ LÝ THUYẾT CỦA PHƯƠNG PHÁP PHẢN CHUYỂN Chương này trình bày cơ sở lý luận của phương pháp phản chuyển dựa trên B-Rep, nội dung của chương dựa trên công trình [30] là sự tổng hợp và phát triển các phương pháp phản chuyển của Idesawa [18], Wesley và Markowsky [38], Sakurai và Gossard [29], đó là những phương pháp phản chuyển quốc tế điển hình dựa trên B- Rep được trích dẫn nhiều nhất. Cơ sở lý luận này sẽ là nền móng cho phương pháp NCS đề xuất trong chương 3. 2.1 Các định nghĩa cơ bản 2.2 Phương pháp phản chuyển dựa trên mô hình B-Rep điển hình Hình 2.1 Các bước trong phương pháp phản chuyển mô hình 3D dựa trên Brep điển hình [30] 2.2.1 Kiểm tra dữ liệu đầu vào 2.2.2 Tạo đỉnh giả định 2.2.3 Tạo cạnh giả định 7 2.2.4 Tạo mặt giả định 2.2.5 Tạo khối giả định 2.2.6 Ra quyết định Kết luận chương 2 Các định nghĩa, tính chất có chứng minh trong chương 2 sẽ là cơ sở thuyết vững chắc cho phương pháp phản chuyển được đề xuất trong chương 3, những vấn đề khác như tạo đỉnh, cạnh, khối giả định và ra quyết định có thể được sử dụng ở mức độ ý tưởng hoặc để so sánh đối chiếu phương phương pháp phản chuyển đề xuất trong chương sau với phương pháp phản chuyển tổng hợp điển hình đã được công nhận và trích dẫn nhiều trong các công trình khoa học quốc tế về phản chuyển. CHƯƠNG 3 NGHIÊN CỨU ĐỀ XUẤT PHƯƠNG PHÁP PHẢN CHUYỂN 3.1 Định nghĩa một số đối tượng (xem hình 3.1) Hình 3.1 Minh hoạ các định nghĩa 8 3.2 Mô hình hoá vấn đề phản chuyển dựa trên B-Rep Từ hai hình chiếu view1 view2 đã cho, tìm ra những solid được xem là một tập {{V}; {E}; {F}} thoả mãn hai nhóm điều kiện sau: 1. Điều kiện chiếu SL1 view1 SL2 view2 2. Điều kiện Tô-pô (topology) của một solid: Một cạnh phải thuộc chính xác hai mặt, một đỉnh phải là giao của tối thiểu ba mặt, một vùng trên hình chiếu phải thuộc hình chiếu của chẵn mặt. Trong đó: {V} là tập hợp các đỉnh (Vertex), {E} là tập hợp các cạnh (Edge), {F} là tập hợp các mặt (Face), SL: solid, SL1 là hình chiếu của solid lên mặt phẳng hình chiếu 1, SL2 là hình chiếu của solid lên mặt phẳng hình chiếu 2, view1 và view2: là hai hình chiếu đã cho. Một cách khái quát, vấn đề cần giải quyết dựa trên phương pháp B-Reb bao gồm những công đoạn chính sau: Từ các hình chiếu đã cho, tìm ra mô hình khung dây giả định bao gồm tập đỉnh {Vgđ}, cạnh {Egđ} giả định, những đối tượng này mới chỉ thoả mãn điều kiện chiếu và có thể là sai. Trong các bài báo khoa học quốc tế thì những đối tượng sai trong mô hình giả định được gọi là đối tượng “ma” (ghost), đặc biệt khi đầu vào của quá trình phản chuyển chỉ là hai hình chiếu thì số lượng các đối tượng “ma” càng nhiều. Từ mô hình khung dây giả định, xác định tập các mặt giả định {Fgđ} Tìm trong tập gỉa định{{Vgđ},{Egđ},{Fgđ}} một (hoặc nhiều) tập con {{V},{E},{F}} thoả mãn hai nhóm điều kiện nêu trên, tức là phải loại bỏ các đối tượng giả định sai. Các tập đó chính là kết quả phản chuyển theo mô hình B-rep. Với một hệ thống phản chuyển hoàn hảo, cần có thêm bước sau: Tạo ra mô hình Solid từ tập {{V},{E},{F}} nói trên 9 Những vấn đề được đặt ra là: Thuật toán tạo đối tượng giả định phải tổng quát cho các mặt cong phổ biến trong chi tiết máy như mặt phẳng, mặt trụ, mặt nón, mặt tròn xoay (và có độ mở để phát triển thích hợp với các mặt cong phức tạp hơn trong kỹ thuật), nghĩa là phải mở rộng được những phương pháp trên đa diện cho mặt cong. Thuật toán loại bỏ các đối tượng sai phải có độ phức tạp O(n) chấp nhận được, chống lại sự tăng theo hàm số mũ O(2n) của số lượng mặt giả định. Muốn đạt được điều này phải có chiến lược duyệt các tổ hợp giả định và hệ thống luật kiểm tra các điều kiện chiếu và Tô-pô thích hợp nhằm lan toả các thuộc tính (đúng và sai) của các đối tượng đã được khẳng định, tránh được sự "vét cạn" các tổ hợp giả định. Có khả năng xét thấy khuất trên các hình chiếu để có thể sử dụng tối thiểu số lượng hình chiếu cũng như tăng tốc độ phản chuyển. Phải tìm ra mọi nghiệm nếu có vì khi sử dụng chỉ hai hình chiếu thì trong nhiều trường hợp sẽ có nhiều nghiệm. 3.3 Tổ chức cơ sở dữ liệu 2D 3.3.1 Dữ liệu Node (điểm giao trên hình chiếu) Node1[50][2] là ma trận (mảng) hai chiều gồm 50 hàng x 2 cột các phần tử số thực, chứa đựng thông tin X, Y của các giao điểm trên hình chiếu đứng. Kích thước 50 hàng tương ứng với tối đa 50 điểm trên hình chiếu đứng. Node[k][1] chứa giá trị X, Node[k][2] chứa giá trị Y của giao điểm k. Tương tự, Node2[50][2] là mảng chứa các giao điểm trên hình chiếu bằng. 3.3.2 Dữ liệu phân đoạn và đoạn a) Trên hình chiếu đứng 10 + Mảng Lineseg1[50][4] gồm 50 hàng x 4 cột các phần tử số nguyên tương ứng với tối đa 50 phân đoạn trên hình chiếu đứng, trong đó: Lineseg1[t][1] chứa số nguyên k và Lineseg1[t][2] chứa số nguyên j tương ứng với hai giao điểm thứ k và thứ j được ghi trong ma trận node1 để xác định hai điểm cuối của phân đoạn thứ t, Lineseg1[t][3] chứa số nguyên chỉ loại đường (thẳng, cung tròn) của phân đoạn thứ t, Lineseg1[t][4] chứa số nguyên chỉ loại nét (thấy, khuất, ). Với những phân đoạn thẳng thì ma trận Lineseg1 là đủ để xác định. Với các phân đoạn là cung tròn, cần kết hợp thêm với: - Mảng Cen1[50][2] ghi thông tin toạ độ tâm cung tròn (Cen1[t][1] = X; Cen[t][2] = Y), - Mảng Rad1[50] ghi bán kính cung tròn (Rad1[t] ghi bán kính của cung tròn t), - Mảng Staang1[50] để ghi góc bắt đầu của cung tròn, - Mảng Endang1[50] để ghi góc kết thúc của cung tròn. + Mảng Line1[50][20] ghi chỉ số của các giao điểm nằm trên một đường: Line1[m][j] xác định giao điểm thứ j của đường thứ m, Line1[m][0] chỉ số giao điểm nằm trên đường đó. + Mảng Mau1[50] để ghi những phân đoạn nằm trên cùng một đường liên tục: Mau1[i] = j sẽ xác định đường thứ j trong mảng line1 chứa phân đoạn thứ i trong mảng Lineseg1. b) Trên hình chiếu bằng Tương tự như trên là các mảng: lineseg2[50][2]; cen2[50][2]; rad2[50]; endang2[50]; Line2[50][20]; Mau2[50]. Lưu ý: Những đường tròn phải được tiền xử lý chia thành hai cung nên ở cấp độ phương pháp không nói đến dữ liệu đường tròn. Phạm vi nghiên cứu là các đối tượng kỹ thuật phổ biến bao gồm mặt phẳng, mặt trụ và mặt nón có hình chiếu không biến dạng nên hai loại phân đoạn đã đề cập là đủ. 3.3.3 Dữ liệu vùng - Mảng range1[50][30] gồm các phần tử là số nguyên dương chứa các phân đoạn tạo nên vùng diện tích kín tối thiểu trên hình chiếu 11 đứng trong đó range1[k][0] chứa số các phân đoạn của vùng k, range1[k][i] xác định phân đoạn thứ i của vùng k. - Tương tự mảng range2[50][30] xác định các vùng trên hình chiếu bằng. 3.4 Tạo mô hình khung dây giả định 3.4.1 Xác định đỉnh giả định Nguyên lý: Nếu tồn tại hai giao điểm trên hai hình chiếu đứng và bằng cùng nằm trên một đường dóng thẳng đứng (có cùng toạ độ X) thì có khả năng chúng là hai hình chiếu của một đỉnh. Do đó, từ cơ sở dữ liệu mảng node1 và node2 ở trên, tìm ra mọi cặp i, j thỏa mãn điều kiện dưới đây: | Node1[i][X] - Node2[j][X] | < ﻉ (3.1) ﻉ là giá trị nhỏ tùy thuộc vào độ chính xác của bản vẽ và kích thước vẽ. Các cặp i, j nói trên sẽ xác định một đỉnh giả định k. Các đỉnh tìm thấy được lưu trữ vào trong mảng Ver[100][2] (100 và 2 là kích thước của mảng): Ver[k][1] = i để xác định hình chiếu đứng của đỉnh k và Ver[k][2] = j để xác định hình chiếu bằng của đỉnh k. Xác định tọa độ X, Y, Z của đỉnh k nói trên từ hai hình chiếu của nó như sau: - Tìm Yo = min{Node1[50][Y]}, nghĩa là chọn điểm thấp nhất trên hình chiếu đứng tương ứng với Z = 0, nói cách khác chọn trục x trên hình chiếu đứng đi qua điểm thấp nhất của hình chiếu đứng, sau đó tạo ra cơ sở dữ liệu đỉnh trong không gian ba chiều Ver3D là một mảng loại ADS_3DPOINT (một cấu trúc dữ liệu trong lập trình ADSRX): - ver3D[k][Z]=Node1[i][Y]–Yo, (3.2) - ver3D[k][X]=Node2[j][X], (3.3) - ver3D[k][Y]=Node2[j][Y]. (3.4) 3.4.2 Xác định cạnh giả định Nguyên lý: Nếu tồn tại hai đỉnh giả định 3D mà hình chiếu đứng của chúng được nối bởi một đường (hoặc trùng nhau) và hình chiếu bằng cũng được nối bởi một đường (hoặc trùng nhau) thì khả năng có một 12 cạnh đi qua chúng. Do đó, tìm mọi cặp đỉnh k, m thỏa mãn các điều kiện sau: - Có một thành viên của line1 chứa Ver[k][1] và Ver[m][1] (3.5) - Có một thành viên của line2 chứa Ver[k][2] và Ver[m][2] (3.6) Các cặp k, m xác định hai điểm cuối của một cạnh giả định. Các cạnh được tìm thấy sẽ được lưu trữ vào trong mảng Ed[100][4]: (100 và 4 là kích thước của mảng) trong đó: - Ed[t][1] = k và Ed[t][2] = m xác định hai đỉnh của cạnh t. - Ed[t][3] và Ed[t][4] xác định các thành viên của line1 (gọi là front) và của line2 (gọi là top) thoả mãn điều kiện 3.5 và 3.6 (nghĩa là Ed[t][3] và Ed[t][4] cho biết hình chiếu đứng và hình chiếu bằng của cạnh t) 3.5 Xác định mặt giả định Dựa trên cơ sở dữ liệu khung dây giả định (bao gồm các mảng Ver và Ed) và dữ liệu hình chiếu (bao gồm các mảng Node, Line, range) đã được tạo ra ở trên, các mặt thông dụng trong kỹ thuật của mô hình giả định sẽ được xác định dưới đây. 3.5.1 Xác định mặt chiếu giả định Xác định mặt chiếu đứng Mặt chiếu đứng là những mặt có hình chiếu đứng suy biến thành đường, nó bao gồm mặt phẳng chiếu đứng và mặt trụ chiếu đứng. Mỗi mặt này có hình chiếu đứng suy biến thành một đường đã được lưu trữ trong một hàng i nào đó của mảng Line1[100][20]. Nguyên lý Tìm tập hợp những cạnh giả định mà có hình chiếu đứng nằm trên cùng một đường liên tục, chúng sẽ thuộc về một bề mặt vuông góc với mặt phẳng hình chiếu đứng (hình chiếu đứng của bề mặt này suy biến thành đường đó). Từ tập các cạnh này, tìm ra tất cả các vòng khép kín tối thiểu của các cạnh, chuỗi cạnh này sẽ xác định một phân mặt giả định thuộc bề mặt nói trên. Do đó, với mỗi hàng i trong mảng đường Line1[50][20], tìm ra tất cả các cạnh j như sau: fronted = Ed[j][3]; (xác định hình chiếu đứng của cạnh j) begin = Ed[j][1]; end = Ed[j][2]; (xác định hai đỉnh của cạnh j) frontbegin = Ver[begin][1]; (xác định hình chiếu đứng của đỉnh thứ nhất của cạnh j) 13 frontend = Ver[end][1]; (xác định hình chiếu đứng của đỉnh thứ hai của cạnh j) Nếu frontbegin bằng frontend và chúng thuộc Line1[i] thì cạnh j là một cạnh chiếu đứng thuộc bề mặt i (là mặt có hình chiếu đứng tương ứng với Line1[i]) (3.7) Nếu frontbegin khác frontend nhưng fronted bằng i thì cạnh j thuộc về bề mặt i (3.8) Từ tập các cạnh thuộc mặt j được tìm ra như trên, tìm tất cả các vòng khép kín tối thiểu của các cạnh, chuỗi cạnh này sẽ xác định một phân mặt giả định. Xác định mặt chiếu bằng là hoàn toàn tương tự xác định mặt chiếu đứng 3.5.2. Xác định mặt trụ giả định Mặt trụ được đề cập ở đây là trụ chiếu (các đường sinh vuông góc với mặt phẳng hình chiếu) vì vậy mà trên mặt phẳng hình chiếu vuông góc với trục của trụ, hình chiếu của mặt trụ tròn xoay suy biến thành một vòng tròn. Các vòng tròn này được chia thành hai cung. Các trụ được chia thành hai nửa trụ chiếu nên nó áp dụng được các thuật toán xác định mặt chiếu đã được trình bày ở 3.5.1 3.5.3 Xác định mặt nón (tròn xoay) giả định Các trục của hình nón tròn xoay được đề cập ở đây là vuông góc với mặt phẳng hình chiếu, vì vậy mà trên mặt phẳng hình chiếu vuông góc với trục của nón , hình chiếu của mặt nón trở thành hai vòng tròn (nón cụt), hoặc một vòng tròn (nón đầy đủ), chúng được chia thành bốn (hoặc hai) vòng tròn, sau đó nối các điểm cuối của các cung bởi hai đoạn thẳng có nghĩa là hình nón được chia làm hai nửa hình nón. Xét tại mọi đỉnh giả định, nếu có một cạnh thẳng không vuông góc với mặt phẳng hình chiếu và cạnh khác là một cung song song với mặt phẳng hình chiếu thì tạo ra một nửa mặt nón giả định. Có thể mở rộng nguyên lý trên cho các mặt tròn xoay khác (cầu, xuyến). 3.6. Loại bỏ các đối tượng sai Đầu vào : Tập các đối tượng giả định {{Vgđ}; {Egđ}; {Fgđ}} 14 Đầu ra: Mọi tập con {{V}; {E}; {F}} trong tập mẹ {{Vgđ}; {Egđ}; {Fgđ}} thoả mãn điều kiện chiếu, Tô-pô. Sơ đồ khối thuật toán loại bỏ các đối tượng sai được thể hiện trên hình 3.9. Hình 3.9 Sơ đồ khối thuật toán loại bỏ các đối tượng sai 15 Lý giải các khối chức năng của thuật toán trên như sau: Khởi tạo giá trị thuộc tính cho các đối tượng giả định Các đối tượng giả định được thiết lập thuộc tính đúng, sai, và chưa xác định (có thể mã hoá tương ứng với các giá trị 1, 2, 3). Thoạt tiên, các đối tượng này được khởi tạo giá trị chưa xác định. Sau đó sử dụng hệ thống luật khẳng định và lan toả trạng thái (sẽ trình bày dưới đây) để khẳng định ngay thuộc tính của một số đối tượng là đúng hoặc sai. Những đối tượng đã được khẳng định thuộc tính đó không còn gọi là đối tượng giả định nữa và chúng được loại ra khỏi danh sách chờ duyệt trạng thái. Quản lý trạng thái và lập kế hoạch duyệt Mỗi một đối tượng giả định được sẽ được ước lượng mức ưu tiên trong khi duyệt: Đỉnh: những đỉnh có số đỉnh đồng tia chiếu ( nghĩa là các đỉnh có hình chiếu trùng nhau) càng ít thì mức ưu tiên càng cao Cạnh : những cạnh có số mặt liên kết với nó càng ít thì mức ưu tiên càng cao Mặt: những mặt có số cạnh càng nhiều thì mức ưu tiên càng cao, mặt thấy ưu tiên hơn mặt khuất. Khối quản lý trạng thái làm nhiệm vụ đánh giá mức ưu tiên để đưa ra một giả định mới (đúng hoặc sai) cho đối tượng có mức ưu tiên cao nhất hiện hành. Ngoài ra khối này lưu trữ trạng thái giả định của các đối tượng nhằm đảm bảo không bỏ sót cũng như không duyệt thừa các khả năng. Hệ thống luật khẳng định và lan toả trạng thái của các đối tượng giả định: Ngoài thuộc tính đúng và sai (ý nghĩa là có nằm trên vật thể hay không) liên quan đến điều kiện Tôpô thì các đối tượng giả định có thêm thuộc tính hiển thị hay không hiển thị (các cạnh tiếp xúc của hai mặt là không hiển thị, đỉnh tiếp xúc của hai cạnh là không hiển thị) thuộc tính này sẽ liên quan đến điều kiện chiếu. - Nếu 1 node loại b1 hoặc b2 liên quan đến chỉ một đỉnh thì đỉnh đó chắc chắn đúng và hiển thị. - Nếu một phân đoạn trên một hình chiếu chỉ liên quan đến duy nhất một cạnh thì cạnh đó chắc chắn đúng và hiển thị 16 - Nếu một đỉnh được khẳng định đúng và hiển thị mà thuộc ba cạnh thì cả ba cạnh này đều được khẳng định đúng và hiển thị, và tồn tại ba mặt liên quan đến đỉnh đó được khẳng định đúng. - Một cạnh được khẳng định đúng thì 2 đỉnh của nó được khẳng định đúng. - Một cạnh được khẳng định đúng mà được gắn với hai mặt thì cả hai mặt đó được khẳng định đúng, nếu cạnh đó mà hiển thị thì hai mặt này phải cắt nhau. - Một cạnh liên quan đến n mặt mà trong đó (n-1) mặt đã khẳng định sai thì cạnh đó được khẳng định sai. - Một cạnh sai thì mọi mặt gắn với nó đều sai. - Một mặt đúng thì mọi cạnh của nó đều đúng và những cạnh thấy ngoài (là cạnh có hình chiếu thuộc đường bao quanh hình chiếu) sẽ là hiển thị. - Một vùng có k-1 mặt liên quan đúng, mà k là chẵn thì mặt còn lại phải đúng ( k là số mặt liên quan đến vùng này) Kiểm tra mâu thuẫn Mâu thuẫn xảy ra khi: - Một cạch mà có lớn hơn hai mặt gắn với nó có thuộc tính đúng. - Một cạnh đúng mà có n-1 mặt gắn với nó là sai (n là số mặt gắn với cạnh đó). - Một vùng mà có m-1 mặt liên quan sai (m là số mặt liên quan đến vùng đó). - Một Node loại b1 hoặc b2 mà mọi đỉnh liên quan đều sai. - Một mặt cao nhất đúng mà có nét thấy bên trong hình chiếu bằng của nó (nghĩa là hình chiếu bằng của mặt cao nhất phải là vùng khép kín thấy tối thiểu). - Một mặt xa nhất đúng mà có nét thấy bên trong hình chiếu đứng của nó ( nghĩa là hình chiếu đứng của mặt xa nhất phải là vùng khép kín thấy tối thiểu). Ngoài ra mâu thuẫn còn được phát hiện ngay trong quá trình lan toả trạng thái mà giá trị thuộc tính một đối tượng bị trái ngược với giá trị hiện tại của nó. Như vậy ngay trong quá trình lan toả đã có kiểm tra sơ bộ mâu thuẫn, nếu có thì ngắt ngay quá trình lan toả và chuyển đến khối chức năng “quay lui” 17 Quay lui Khối quay lui có chức năng khôi phục lại trạng thái của các đối tượng giả định tại trạng thái trước đó ( trước khi có một giả định mới làm nảy sinh mâu thuẫn) sau đó trở về bộ “quản lý trạng thái” để duyệt phương án tiếp theo nếu còn. Điều kiện cuối: Điều kiện tô-pô đã được thoả mãn đầy đủ trong quá trình duyệt lan toả có kiểm tra mâu thuẫn. Tuy vậy việc kiểm tra mâu thuẫn trong quá trình duyệt là chưa đủ chi tiết (vì để giảm thời gian duyệt) để thoả mãn đầy đủ điều kiện chiếu và thuộc tính thấy khuất của hình chiếu nên cần kiểm tra điều kiện này (gọi là “điều kiện cuối”). Nguyên lý kiểm tra điều kiện chiếu: Với mỗi cạnh đúng và hiển thị, xác định hình chiếu của nó là những phân đoạn trên mỗi hình chiếu, tạo ma trận “cờ” (0 và 1) tương ứng với các phân đoạn trên mỗi hình chiếu. Nếu mọi phân đoạn trên mỗi hình chiếu đều có “cờ” tương ứng là 1 thì điều kiện chiếu được thoả mãn. Xác định thuộc tính thấy khuất trên hình chiếu: Nguyên lý: Trên hình chiếu bằng: Với mỗi vùng k trên hình chiếu bằng đã được xác định bởi mảng rangeline2, tìm mặt đúng cao nhất (có Z lớn nhất) chứa nó, những phân đoạn rangeline2[k][j] thuộc hình chiếu bằng của một cạnh thuộc mặt này sẽ có thuộc tính thấy, còn lại sẽ là khuất. Trên hình chiếu đứng: Với mỗi vùng k trên hình chiếu đứng đã được xác định bởi mảng rangeline1, tìm mặt đúng xa nhất (có Y lớn nhất) chứa nó, những phân đoạn rangeline1[k][j] thuộc hình chiếu đứng của một cạnh thuộc mặt này sẽ có thuộc tính thấy, còn lại sẽ là khuất. Chú ý: Với mỗi vùng sẽ xác định được thuộc tính thấy khuất của các phân đoạn của nó như trên, vì một phân đoạn bên trong hình chiếu sẽ thuộc về hai vùng nên cần tổng hợp thuộc tính theo nguyên tắc sau: Nếu một phân đoạn có thuộc tính khuất trên cả hai vùng chứa nó thì thuộc tính của nó sẽ là khuất, nếu khuất trên vùng này và thấy 18 trên vùng còn lại thì phân đoạn đó sẽ thấy. Những phân đoạn nằm trên đường bao quanh hình chiếu chắc chắn thấy, không cần xem xét. 3.7 Tạo Solid Nguyên lý Xét mỗi vùng trên hình chiếu bằng (hoặc đứng), sẽ có k (chẵn) mặt đúng chứa nó. Sắp xếp các mặt đó theo trật tự độ cao tăng dần (hoặc giảm dần). Các khối Solid thành phần được tạo ra bởi khối 2,5 D (extrude) với đáy là vùng đang xét và được chặn bởi hai mặt liên tiếp trong trật tự đã xếp nói trên. Các cặp mặt đó là 1-2; 3-4 Khoảng rỗng là tồn tại giữa các cặp mặt 2-3, 4-5Vật thể được tạo ra bởi toán tử Union của tất cả các Solid cấu thành trên. Kết luận chương 3 Trên đây, phương pháp phản chuyển tự động từ hai hình chiếu dựa trên biểu diễn B-Rep đã được tìm ra và trình bày chi tiết từ định nghĩa, phương pháp tới tổ chức dữ liệu và giải thuật trên quan điểm thực tiễn, có thể làm cơ sở cho việc phát triển một hệ thống thực nghiệm, tiến tới thực tế phản chuyển tự động từ hai hình chiếu đứng và bằng. Một số nơi trong chương này, để cụ thể, hai hình chiếu đầu vào được ấn định là đứng và bằng, điều đó không làm mất đi tính tổng quát của phương pháp và sẽ là tương tự khi chuyển đổi sang cặp hình chiếu đứng, cạnh khi phát triển một hệ thống phản chuyển thực tế. Một số vấn đề về mặt phương pháp sẽ được bổ sung, làm rõ hơn trong chương thực nghiệm sau đây. CHƯƠNG 4. KẾT QUẢ THỰC NGHIỆM và THẢO LUẬN Phương pháp phản chuyển đã đề xuất trong chương 3 được sử dụng để tạo lập ra công cụ thực nghiệm là một chương trình khoảng 4500 dòng lệnh được
File đính kèm:
- tom_tat_luan_an_nghien_cuu_xay_dung_phuong_phap_phan_chuyen.pdf